Huế tháng bảy


Mưa sùi sụt
Nắng chang chang
Nói khan khan
Đi chầm chậm

Huế tháng bảy, Cây xanh chả lại với cái nắng miền Trung. Nắng rát, đền đài, lăng tẩm vẫn nườm nượp khách, hầu hết là khách Tây.

Không khí này làm ta muốn đi chùa. Ngược gần 40km vào nam, rẽ phải cầu Truồi ra đập Truồi là tới. Hồ Truồi như tấm gương giữa trưa nắng lèn đầy trời xanh mây trắng. Đáy hồ óng mượt mây vàng dân ngâm.

Nắng chói, Ngắm ngọn cờ te tua trên mui thuyền khoảng 10 phút (500k nếu bạn thuê riêng thuyền) là tới thác ông Viên. Đá to đá nhỏ bỏng rẫy vì nắng. Chú hướng dẫn viên đổ nước ào ào lên đá trước mỗi bước chân cho đỡ nóng. Mùa này nước cạn nhưng trong. Chịu khó leo trèo tận đỉnh mới tìm thấy cái thác nước con con mà chụp ảnh.

Không thấy chim kêu, cứ ngỡ tại trời. Chợt thấy mấy thằng bé con xách lồng bẫy chạy kiểm lâm mới biết chim hết tại ai. Chim về phố hót cho các đại gia hết rồi.

Cập bến thiền viện mới thấm thía cái hình ảnh “thiền viện trong mây”. Mây trắng luồn từ bậc tam cấp, sà vào cổng tam quan rồi nhẹ lướt, nhẹ bay về phía vịnh Chân Mây.

Giờ là buổi trưa, Chỉ kịp ghé chánh điện, xem tháp chuông. Kịp nghe tiếng nhà sư mời khách vãng lai thiếu ý tứ rời chánh điện về nghỉ ngơi phía nhà chờ.
Kịp thấy ở Tam quan có người cha tập tễnh che nắng cho con. Mô Phật!

Về, nhìn về phía bờ kia yên ả lắm. Mây vẫn trắng trời vẫn xanh, chiếc thuyền như vạch mũi tên trên mặt hồ, mặt gương hướng về cõi Phật.

Tàn tàn về lại Huế, chiều mát là lúc khói hương cuộn lên nghi ngút. Phố tà thơm sực mùi trầm, đèn phố nhảy nhót trong khói hương, vệt xe vệt người loang loáng, làn khói lắc lư như thắt như mở những oan hồn ngày “thất thủ kinh đô” hơn trăm năm trước.

“Tránh thân cho khỏi súng Tây
Mẹ con chạy vạy trời rày còn khuya
Lao xao như cá trong đìa
Tránh sao cho khỏi súng lia vào mình…”

Năm đó máu chảy thành sông ngập mắt cá chân. Nhiều nhất là ở Hồ Tịnh Tâm. Nơi trăm năm sau hạt sen vẫn đượm, thơm, bùi nhất trên toàn cõi Việt Nam.

“Xóc lọ” phiêu lưu ký

Trò này nhẽ ra hợp với tuổi trẻ, cơ mà chỉ tại trăng thanh gió mát nhẽ nào già không cố gắng?!

Già rồi “Xóc lọ” hay gặp rủi ro. mà rủi phát thì đau, tím tái ruột gan, đau hơn hoạn!

Bẵng đi một thời gian không xóc, đêm qua mát giời mình quyết làm một nhát. Lọ rửa sạch, sấy khô cẩn thận ghê lắm. Tay đeo găng trắng muốt cho nó hợp vệ sinh, xoa xoa vuốt vuốt xoay xoay, mãi mới lồng được hàng họ vào, rồi lại phải ngâm nước tý cho mềm, cho êm… Chao ôi, vất vả lắm, vừa làm vừa nghĩ đến lúc đê mê khoái lạc mà lòng bảo dạ thôi thì cứ cố nghiến răng.

Đầu tư hẳn chai bia cho ló hưng phấn, bên tai có tý sô panh, sao mà nhã thế cơ chứ. Đèn đỏ lập loè ma quái cho thêm phần rùng rợn, mở vòi cho nước róc rách nhỏ thôi, nhỡ ai biết thì cũng khó ăn khó nói mí người ta…

Rồi lặng lẽ, âm thầm xóc đều, xóc nhẹ, xóc khẽ. Một mình thôi mà sao… bồi hồi, một mình thôi mà sao …, mà sao.

Tính già cẩn thận nên chuẩn bị sẵn hai lọ dầu cao một xanh, một đỏ và một lô xắc xông chất xúc tác phòng khi sự cố. Già mà, hay lẫn.

Khoẻ phết, cũng miệt mài được tận 11 phút. Nghỉ hiệp đàng hoàng, cộng gian ra cũng phải tới 20 phút chứ bỡn à, mình phục mình quá đeeeeeeeeeee!

Xong, hổn hển, cũng phải rón rén rửa ráy thêm tý cho nó vệ sinh, kỳ cọ chán chê lòng đê mê sướng…

Đến lúc “xuất” rồi, bật đèn lên cho nó toả hào quang, cho đời rõ mặt cái thằng TAO nào!

ối giời ơi.

trong như nước suối.

Mình bệnh chăng??? hoa mịa nó mắt rồi.

Tự nhiên nhũn người ra vì mệt, vì chán, vì đau đớn, ê chề, nhục nhã và thất vọng.

Mình giận mình quá:((

MÌNH VỪA TRÁNG HỎNG MỘT CUỘC FILM ISO 3200-CUỘN FILM MÀ MÌNH PHẢI TRÈO ĐÈO LỘI SUỐI ĐỂ MÀ CÓ ĐƯỢC. CUỘN FILM CHỨA CẢ 1/2 CHUYẾN ĐI CỦA MÌNH. CHUYẾN ĐI MÀ CHẮC PHẢI LÂU LẮM MÌNH MỚI CÓ CƠ HỘI ĐI LẠI ĐƯỢC.

Hai lọ dầu cao xanh: thuốc hãm, đỏ: thuốc hiện. Mình mù màu nên nhầm thứ tự :((

kết quả là: … cuộn film trong veo như áo mưa nhà Chị Dậu:((

Sau khi kiểm điểm rất nghiêm khắc bản thân, mình rút ra kêt luận là:

Ko sao, Lũ đàn ông cả đời chỉ quản lý có hai bình sữa mà còn bình tươi bình héo nữa là, nhầm lẫn đỏ xanh trong buồng tối vẫn còn tha thứ được :))

Và mình lại vui như tết, lại thay dầu cao làm thêm… ba phát nữa :)) Kết quả mai mình báo cáo sau vì đang… ướt

PS: Anh em a mà tơ gọi quá trình tráng film bằng cái tên vừa thân thương vừa sẹt xi là “Xóc lọ”